Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2020

MỘT NĂM

Hôm nay đã là 18/08/2020, qua hai ngày so với ngày đó. Đã một năm kể từ lần mình rời Việt Nam để đến đây. Cảm giác sao nhỉ? Không còn bồi hồi và đầy những cảm xúc như hồi đó nữa, không còn đầy những tò mò và hồi hộp, và cũng không còn vui tươi như lúc đó nữa. Quả thật đối với cuộc sống, con người không thiệt thòi thứ gì cả. Cuộc sống du học đã lấy đi của mình nhiều thứ, nhưng bù lại cũng cho mình lại để đền bù. Nó đã lấy đi những ước mơ, những hy vọng, mồ hôi và cả nước mắt của mình nhiều lắm. Nó đã xa cách mình khỏi quê hương, đẩy mình xa khỏi những người mà mình yêu thương, và cả bạn bè nữa. Nó cũng đã lấy đi của mình không biết bao nhiêu là tiền bạc. Nhiều chuyện đã xảy ra khiến mình buồn phiền và mệt mỏi rất nhiều.  Nhưng đồng thời nó cũng cho mình những ước mơ khác, những hy vọng thực tế hơn rất nhiều. Mồ hôi và nước mắt mình đổ ra cũng xứng đáng với những kinh nghiệm và trải nghiệm của bản thân. Xa quê hương mới nó đáng quý đến thế nào, xa những người ta thương mới biết ta cần họ

CÓ NÊN Ở CHUNG NHÀ VỚI NGƯỜI THÂN?

Khi mới đi du học, hầu hết các du học sinh sẽ khá là bỡ ngỡ nơi đất lạ. Mua đồ ăn ở đâu? Siêu thị nằm ở đâu? Nhà cửa như thế nào? Rồi đi lại làm sao? Đó là một trong số vô vàn những câu hỏi mà mọi người sẽ đặt ra cho mình khi mới đi du học lần đầu. Ở nhà người thân sẽ giảm bớt cho các bạn những suy nghĩ đó. Nhưng ở nhà người thân có thực sự tốt? Hôm nay mình sẽ chia sẻ cho các bạn trải nghiệm của mình khi ở nhà người thân. Lúc mới qua mình cũng có những suy nghĩ như các bạn, và câu trả lời của mình là ở nhà người thân. Mình ở nhà một người ông, chẳng biết có họ hàng với mình không nhưng ba mình quen ông ấy. Thực ra thì mình cũng không hẳn ở homestay như các bạn nghĩ đâu. Nhà ông khá cũ rồi, ông cải tạo lại tầng hầm và cho tụi du học sinh tụi mình thuê phòng. Tầng trên và tầng dưới khá là cách biệt nhau nên ông cháu mình cũng chẳng chạm mặt nhau nhiều. Ba mẹ mình nghĩ rằng sẽ an tâm hơn nếu mình sống với ông. Mới qua nên hầu như ai cũng ngáo ngơ như mình cả thôi. Mình không biết đi chợ