Chuyển đến nội dung chính

THANH XUÂN CẤP BA

Người ta thường nói rằng, cấp ba là quãng thời gian tuyệt vời nhất. Lúc trước kia, khi mình mới vào cấp ba, mình không biết nó sẽ tuyệt vời như thế nào. Mấy bạn cũng đã biết rồi, cấp hai mình học ở Ngô Sĩ Liên, cấp ba lại về Tân Bình. Hai trường này ở khác quận, nên bạn bè mình cũng "cuốn theo gió mà bay". Bắt đầu một cuộc sống mới ở Tân Bình, rồi mình sẽ ra sao?

Mình còn nhớ ngày đầu tiên nhập học, ai cũng có bạn bè để nói chuyện. Riêng mình chọn một góc cuối lớp để ngồi, không bạn ngồi chung bàn, không có một ai để tâm sự cho vơi nỗi cô đơn. Lúc đấy thằng Hùng ngồi bàn bên hỏi: "Ê có bút xanh không cho tao mượn". Thế là mình có thằng bạn đầu tiên, bắt đầu từ một cây bút.

Lúc đấy mình được cô chọn làm lớp trưởng, tự hào đấy nhưng nỗi lo thì cũng có đấy. Đối với mình, lớp trưởng là người vừa học tốt, vừa có thể lo cho những người khác. Không quen biết ai cả thì làm sao mà giúp đỡ người khác được? Rồi thời gian cũng đẩy đưa, mình quen được nhiều bạn hơn, nhiều hơn và cuối cùng là cả lớp. Thật sự đó là một điều may mắn đối với mình, vì mình có làm gì đâu. Dù trong lớp có nhiều biến cố, nhưng điều đó giúp cho mình hiểu rõ mỗi người hơn, giúp mình trau dồi bản thân nhiều hơn. Để rồi cuối cùng mình có thể biết ơn vì cơ hội mà mình có, vì mình đã có một C7 độc nhất vô nhị. Những kỉ niệm với "gia đình" - thật sự không thể nào phai đi được...

C7 rồi cũng bước lên B7, riêng mình thì lại đi một con đường khác. Suy nghĩ lần này cũng đã khác hơn trước, không còn rụt rè hay ngại ngùng. Mình cố gắng làm quen nhiều người bạn khác, và mình cũng đã có nhiều bạn. Nhưng mình vẫn tiếp tục đồng hành cùng B7, có thể mình không phải là một thành viên, nhưng nhìn "các con" đoàn kết cũng vơi đi phần nào nỗi lo lắng...

Đến ngày hôm nay, B7 nhảy flashmob. Cười, nói, hạnh phúc trong clip mà lớp gửi cho mình đã đưa mình về lại C7, đưa mình về lại quãng thời gian flashmob cùng với "các con". Nhưng điều đó cũng đưa một luồng suy nghĩ đến với mình:
Liệu thanh xuân cấp ba của mình dài đến đâu?
Mình đi du học vẫn học lớp 11, vẫn học cấp ba đấy, nhưng mình lại không xem đây là một phần cấp ba. Vì một lý do nào đấy - đến bản thân mình cũng không hiểu được - du học không thể nào là cấp ba của mình. Nhiều lúc mình suy nghĩ lại về quyết định du học, liệu nó có đúng? Thế nhưng đã phóng lao rồi cũng phải theo lao. Thế nên cấp ba của mình chỉ có một năm, chỉ có C7.

Một người bạn lại nói với mình rằng: "Tại sao mày lại không tự tạo nên một thanh xuân mới, nếu như mày không xem đây là cấp ba? Hãy tạo một thanh xuân như mày muốn". Mình mới tỉnh ngộ rằng cứ buồn phiền hay nuối tiếc để làm gì, chuyện gì đã qua rồi hãy cho nó qua. Đúng! Mình đã có một thanh xuân tuyệt vời với C7, từ không có gì đã trở thành rất nhiều kỉ niệm. Vậy tại sao mình lại không thể nào tự tạo một thanh xuân cho riêng bản thân mình?

Thanh xuân mình đã có A7 NSL, có C7 TB, và giờ sẽ có thêm Britannia. Không chỉ riêng cấp ba, mà là cả thanh xuân là quãng thời gian tuyệt vời nhất của mình. Cám ơn A7 NSL đã cho mình trú ngụ trong 4 năm trời, cám ơn C7 TB đã cho mình những kỉ niệm tuyệt vời. Chưa biết có cám ơn Britannia được hay không, thời gian sẽ trả lời...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TIỀN BẠC KHI ĐI DU HỌC

T iền bạc là một trong những thứ quan trọng nhất mà bạn cần phải quan tâm đến khi đi du học. Mình đã từng nghe ai đó nói rằng:  Cái gì không mua được bằng tiền, thì mua được bằng rất nhiều tiền! Có thể câu nói đó sai, nhưng cũng một phần nào phản ánh xã hội hiện nay. Kể từ khi con người phát minh ra tiền bạc, bao nhiêu chuyện nhức đầu vì nó mà kéo theo. Có gia đình tan vỡ cũng vì tiền, có bạn du học sinh phải về nước vì không còn đủ tiền trang trải cuộc sống, và muôn vàn câu chuyện mà tiền là một trong những nguyên nhân chính. Ở bài viết này mình sẽ không dạy cho các bạn cách tiêu tiền thế nào cho hợp lí, nhưng chỉ nêu một vài suy nghĩ cá nhân của mình đối với cách sử dụng tiền bạc khi đi du học ở một số người. Nếu bạn nào đã đi du học hoặc đã từng đi nước ngoài rồi, mới đầu sẽ gặp tình trạng hay đổi ra tiền Việt rồi ngại tiêu tiền. Ví dụ bạn mua món ăn nào đó tầm $6 chẳng hạn, thì giá trị tương đương của nó là khoảng 100k. Mắc kinh khủng phải không? Một bữa ăn ở Việt

VÌ SAO MÌNH CHỌN ĐI DU HỌC? | PHẦN I

Để xác định và trả lời câu hỏi này, mình đã phải mất đến 2 NĂM. Đúng rồi đấy, tận 2 năm. Nên bạn nào mà có suy nghĩ "Có nên đi du học hay không?" thì cứ bình tĩnh mà trả lời nha. Thời gian này là thời gian xảy ra nhiều chuyện quan trọng nhất cuộc đời mình nên mấy bạn đón xem nhaaa. Khởi đầu của mọi chuyện Năm đó mình vừa kết thúc lớp 8, công việc của ba mẹ mình bắt đầu thấm khá nên bắt đầu có suy nghĩ cho mình đi du học. Thật sự mình rất biết ơn ba mẹ đã dẫn mình đi một con đường tươi sáng. Trước kia nhà mình chỉ ăn no mặc ấm, không giàu có gì cả nên suy nghĩ đi du học chưa bao giờ xuất hiện trong đầu của mình.  Để chuẩn bị cho mình có được ngày hôm nay, ba mẹ đăng kí cho mình tham gia một khóa trại hè của ADVO. Mình nhớ không lầm thì tên của trại hè đó là Singapore Immersion Camp 2017. Mình hong có ý định pr hay quảng cáo đâu nha, nhưng mình thấy chuyến đi này thực sự rất thành công (ít ra là đối với mình) nên giới thiệu với các bạn. Năm đó mình ở chung nhóm với

TUI LÀ AI DỊ?

Xin chào các bạn. Lần đầu bước chân vào trang blog của tui thì không ai biết tui là ai đâu. Nên tui sẽ dành ra bài này để giới thiệu cho các bạn nha. Trả lời câu hỏi chính: Tui là ai? Mình là Cường, sinh cuối năm 2003 nên có thể nói khi viết bài này mình chưa được 16 tuổi nữa. Nghe tên thì ai cũng biết mình là nam rồi. Mình sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, còn được gọi là Thành phố Hồ Chí Minh nhưng mà cái tên Sài Gòn mình cảm thấy nó dễ mến hơn. Cấp hai mình học ở trường THCS Ngô Sĩ Liên, quận Tân Bình. Sau khi thi tuyển sinh 10 thì mình đậu vào trường THPT Tân Bình ở quận Tân Phú (khá là kì lạ phải hong 😂 trường Tân Bình mà ở quận Tân Phú). Ở nước ngoài tên của mình khá là khó phát âm nên các bạn cũng có thể gọi mình là Peter. Đây là mình nè. Mình đi du học từ lúc nào? Mình nhớ không lầm thì ngày mình bay là ngày 16 tháng 8 nên cho đến khi viết bài này mình đi du học chưa được một tháng nữa. Nên nếu bạn theo dõi blog của mình, bạn sẽ thấy mình kể những trải n