Chuyển đến nội dung chính

XÀM VỀ TẾT | Kỷ Hợi vs. Canh Tí

Nay rảnh rảnh nằm trên giường suy nghĩ vẩn vơ, tính mình hay nghĩ tiêu cực lắm. Chợt nhớ sắp Tết rồi, càng nghĩ càng buồn cơ chứ.

Mấy hôm nghỉ đông mình hay coi youtube với cả lướt facebook. Trên story của mình liên tục xuất hiện những poster gian hàng Tết ở trường. Kể ra cũng vui đó chứ! Mình chỉ được đi hội xuân của trường một năm duy nhất: đó là năm lớp 9 ở Ngô Sĩ Liên. Năm đó mình phụ trách mảng hậu cần là dựng gian hàng. Anh em ngồi lại vẽ bản phác thảo, tính toán đo đạc rồi đi mua đồ về dựng lên. Cực thì cực đấy, nhưng vui nó che lấp mất rồi! Đến hôm Hội Xuân thì mọi người đúng nghĩa bùng nổ, thực sự là không ai muốn về luôn. 

Tuy càng gần Tết thì cuộc sống và con người càng hối hả, nhưng không hiểu sao không khí Tết của Sài Gòn lại mang cho mình một cảm giác rất thanh bình. Có lẽ vì mình chưa phải đi làm, chưa phải lo toan cuộc sống mà mình cảm thấy bình thản chăng? Bạn nào cỡ tuổi mình mà ở lại Sài Gòn những ngày Tết có lẽ cũng cảm nhận được ít nhiều cảm giác của mình. Sài Thành yên ắng vô cùng, buổi sáng mùng một bạn có thể đi giữa đường mà không lo lắng gì cả (nhưng đừng nghe lời xúi dại của mình nha).

Nhà mình theo đạo Chúa nên không có những tục lệ thả cá chép hay những việc tương tự như vậy. Mình nhớ rằng đêm ba mươi lũ bạn trong xóm mình rủ nhau đi lễ, thánh lễ tuy ít người nhưng lại vô cùng nghiêm trang. Lễ xong thì tụ tập lại chỗ nào đó đánh bài (đam mê khó bỏ mà). Tuy vậy không đứa nào dám đi chơi qua đêm cả, vì thông thường đúng 11h30 mỗi nhà sẽ bắt đầu đọc kinh tạ ơn năm cũ và cầu bình an năm mới. Sau đấy thì leo lên sân thượng và thưởng thức pháo hoa thôi!

Đến sáng mùng một mình dậy rất sớm, chắc là 4h30 dậy rồi đó. Sửa soạn đồ chuẩn bị đi lễ, vì mình thường giúp cha trong mấy thánh lễ lớn nên mình phải đi sớm (thực ra cũng là vì lũ bạn hẹn nhau cả thôi). Thánh lễ cầu bình an năm mới xong thì bắt đầu tiết mục mà đứa trẻ nào cũng thích: lì xì. Tụi mình sẽ bắt đầu vào nhà xứ hốt lộc của cha trước, sau đó sang nhà sơ hốt tiếp. Sau đó đi đến nhà của từng đứa trong nhóm tụi mình chúc tết. Kết thúc thì cũng hốt tầm 100k là cùng, nhưng lại rất vui. Cảm giác đi với lũ bạn vào ngày đầu năm, xung quanh yên ắng vô cùng thì vang lên tiếng nói cười của tụi ất ơ từ đâu chui ra cũng khá là vui, sau đấy đứa nào về nhà đứa nấy. 

Mình về nhà ăn sáng rồi đi sang nhà ông ngoại. Thông thường họ hàng của mình sẽ tập trung ở nhà ông ngoại, càng nhiều xe càng tốt. Biết vì sao không? Vì sẽ phải đi ra nghĩa trang đọc kinh cho bà ngoại và những người thân khác. Mình nhớ có năm nào đấy mình đạp xe đèo anh họ mình ra đến nghĩa trang cũng đứt hơi rồi, mà còn phải đèo về nữa chứ. Đọc kinh xong thì về lại nhà ông, đánh bài, nói chuyện, anh em lâu lâu ngồi lại tán dóc với nhau. Bữa trưa sẽ được các bác mình chuẩn bị, nhiều khi tụi mình cũng ngỏ ý muốn giúp cơ mà mấy bác đuổi vì sợ rách việc. Bữa trưa của nhà mình đúng nghĩa một mâm cỗ của người miền Bắc: thức ăn chất đầy cả một bàn. Chẳng bàn nào ăn hết đâu nhưng mà ông ngoại mình thích vậy. Nhà nào trong xóm cũng có người, cơ mà mình nghĩ nhà ngoại mình là ồn ào nhất vì người đông nhất. Xe để đầy hết tầng dưới, để tràn cả ra ngoài sân. 

Ăn xong thì mình hay có thói quen ra ngoài sân hóng gió, vì mình vô cùng thích không khí của ngày Tết. Nó giúp đầu óc của mình trống rỗng, dễ dàng tận hưởng thời gian hiện tại. Trước sân nhà ngoại có trồng vài chậu cây lớn, thú thực mình dốt nên cũng chẳng biết cây gì nữa, chỉ biết là nhờ có nó mà có một bóng râm lớn ở sân nhà ngoại vào buổi trưa. Lâu lâu thì lên trên phòng dì út, trong đó có một cây piano nên mình xin chơi. Mình cũng chẳng biết nhiều lắm đâu chỉ chơi những bản quen thuộc thôi.

Khi nghe nhà ngoại mình ồn ào nhất thì ai cũng có thể đoán được là đang có một tiết mục mà con nít thì sướng, người lớn lại khổ. Tụi mình xếp hàng đến từng người, trong đầu cố tìm ra những lời chúc sao cho khác biệt với người khác, sao cho thật độc đáo nhưng khó quá nên thôi bỏ qua. Có thể coi sau lần này thì mình hốt bạc đầu năm rồi đó!

Nhớ lại những chi tiết đó lại càng thấy tủi thân. Đối với mình Tết là một ngày vô cùng quan trọng, vì đó là những dịp hiếm hoi mà mình có thể cảm nhận được sự thanh bình, đưa bản thân ra khỏi những thứ nhức đầu ở trường. Tết là dịp hiếm hoi mà gia đình mình có thể quay quần lại, anh em họ hàng ngồi nói chuyện với nhau, vì trong năm chỉ còn ngày giỗ bà ngoại nữa thôi.

Nhưng mà sang năm mới phải nói chuyện mới, cứ luyến tiếc quá khứ thì không hay cho lắm. Vậy Tết năm nay mình sẽ làm gì? Hiện tại mình đang có hai kế hoạch đó là đi chơi Tết ở sự kiện Tết Sum Vầy.

Không có mô tả ảnh.

Và một sự kiện nữa cũng không kém phần hoành tráng đó là “Hồi Xửa Ngày Nay”.

Không có mô tả ảnh.

Bật mí cho các bạn biết là mình cũng đang tham gia sự kiện lần này với vai trò là hậu cần chuẩn bị và chỉnh sửa âm thanh đó nha!

Có lẽ Tết nay có một sự thay đổi lớn lao so với những năm trước đó, nhưng mà phải có sự thay đổi mới có sự tiến bộ được. Thay đổi năm nay sẽ đưa mình sang một trang mới với tựa đề “ăn Tết xa nhà” nhưng cũng rất đáng để thưởng thức, vì khi cảm thấy nhớ nhung cái Tết mới quý nó được.

Lần này mình viết khá là dài, cám ơn các bạn đã đọc hết tâm sự của mình nghen. Xin chào và hẹn gặp lại!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TIỀN BẠC KHI ĐI DU HỌC

T iền bạc là một trong những thứ quan trọng nhất mà bạn cần phải quan tâm đến khi đi du học. Mình đã từng nghe ai đó nói rằng:  Cái gì không mua được bằng tiền, thì mua được bằng rất nhiều tiền! Có thể câu nói đó sai, nhưng cũng một phần nào phản ánh xã hội hiện nay. Kể từ khi con người phát minh ra tiền bạc, bao nhiêu chuyện nhức đầu vì nó mà kéo theo. Có gia đình tan vỡ cũng vì tiền, có bạn du học sinh phải về nước vì không còn đủ tiền trang trải cuộc sống, và muôn vàn câu chuyện mà tiền là một trong những nguyên nhân chính. Ở bài viết này mình sẽ không dạy cho các bạn cách tiêu tiền thế nào cho hợp lí, nhưng chỉ nêu một vài suy nghĩ cá nhân của mình đối với cách sử dụng tiền bạc khi đi du học ở một số người. Nếu bạn nào đã đi du học hoặc đã từng đi nước ngoài rồi, mới đầu sẽ gặp tình trạng hay đổi ra tiền Việt rồi ngại tiêu tiền. Ví dụ bạn mua món ăn nào đó tầm $6 chẳng hạn, thì giá trị tương đương của nó là khoảng 100k. Mắc kinh khủng phải không? Một bữa ăn ở Việt

VÌ SAO MÌNH CHỌN ĐI DU HỌC? | PHẦN I

Để xác định và trả lời câu hỏi này, mình đã phải mất đến 2 NĂM. Đúng rồi đấy, tận 2 năm. Nên bạn nào mà có suy nghĩ "Có nên đi du học hay không?" thì cứ bình tĩnh mà trả lời nha. Thời gian này là thời gian xảy ra nhiều chuyện quan trọng nhất cuộc đời mình nên mấy bạn đón xem nhaaa. Khởi đầu của mọi chuyện Năm đó mình vừa kết thúc lớp 8, công việc của ba mẹ mình bắt đầu thấm khá nên bắt đầu có suy nghĩ cho mình đi du học. Thật sự mình rất biết ơn ba mẹ đã dẫn mình đi một con đường tươi sáng. Trước kia nhà mình chỉ ăn no mặc ấm, không giàu có gì cả nên suy nghĩ đi du học chưa bao giờ xuất hiện trong đầu của mình.  Để chuẩn bị cho mình có được ngày hôm nay, ba mẹ đăng kí cho mình tham gia một khóa trại hè của ADVO. Mình nhớ không lầm thì tên của trại hè đó là Singapore Immersion Camp 2017. Mình hong có ý định pr hay quảng cáo đâu nha, nhưng mình thấy chuyến đi này thực sự rất thành công (ít ra là đối với mình) nên giới thiệu với các bạn. Năm đó mình ở chung nhóm với

TUI LÀ AI DỊ?

Xin chào các bạn. Lần đầu bước chân vào trang blog của tui thì không ai biết tui là ai đâu. Nên tui sẽ dành ra bài này để giới thiệu cho các bạn nha. Trả lời câu hỏi chính: Tui là ai? Mình là Cường, sinh cuối năm 2003 nên có thể nói khi viết bài này mình chưa được 16 tuổi nữa. Nghe tên thì ai cũng biết mình là nam rồi. Mình sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, còn được gọi là Thành phố Hồ Chí Minh nhưng mà cái tên Sài Gòn mình cảm thấy nó dễ mến hơn. Cấp hai mình học ở trường THCS Ngô Sĩ Liên, quận Tân Bình. Sau khi thi tuyển sinh 10 thì mình đậu vào trường THPT Tân Bình ở quận Tân Phú (khá là kì lạ phải hong 😂 trường Tân Bình mà ở quận Tân Phú). Ở nước ngoài tên của mình khá là khó phát âm nên các bạn cũng có thể gọi mình là Peter. Đây là mình nè. Mình đi du học từ lúc nào? Mình nhớ không lầm thì ngày mình bay là ngày 16 tháng 8 nên cho đến khi viết bài này mình đi du học chưa được một tháng nữa. Nên nếu bạn theo dõi blog của mình, bạn sẽ thấy mình kể những trải n